Site Loader

Những cuộc gọi hằng đêm đã được thay thế bằng những giờ viết lách trước khi ngủ, tiếng gõ phím thay thế tiếng rầm rì trò chuyện. Ngoài ra, chẳng có gì đổi khác trong cuộc sống của cô. Không có tiếng khóc, hay thậm chí là một tiếng thở dài, có chăng chỉ là tiếng cười nhẹ để xác nhận rằng chuyện đã kết thúc, đúng như kế hoạch. Cô thích nghi với cuộc chia tay nhanh chóng nhẹ nhõm như thể đã luyện tập rất thành thục, hoặc đã chuẩn bị từ rất lâu về trước. Từ lúc nào nhỉ?

Có thể từ cuộc cãi vã đầu tiên, khi anh lần đầu tiết lộ sự cay độc của cô gây đau đớn cho anh nhường nào, như một đứa trẻ yếu thế bị người bạn duy nhất bắt nạt. Làm sao ở bên một người mà chính sự tồn tại của cô lại làm đau người ấy.

Có thể từ lần đầu anh cho cô hay tất cả số tiền anh có, cô nhìn thấy con số giảm dần theo thời gian vì mình. Cô làm sao ở bên một người mà chính cô sẽ là lý do làm họ hối hận.

Có thể từ lần gặp mặt đầu tiên anh chẳng hề giống một người đàn ông cô sẽ yêu. Cô sợ sau này sẽ yêu anh một thứ tình không phải là tình yêu.

Hoặc có thể sự chuẩn bị đã bồi đắp qua mỗi giây phút ở bên nhau, khi nhận ra anh là một tâm hồn quá mong manh tử tế, còn cô là một kẻ kinh khủng vô vọng. Anh càng tốt đẹp, cô càng gớm ghiếc. Anh là một đám mây lãng mạn của sớm mai, cô là một cành củi khô sót lại sau cơn cháy. Anh mang đến bóng mát và hy vọng, cô đã mục ruỗng và vô dụng. Anh khao khát yêu thương, cô mưu cầu sự phi thường. Tất cả phẩm chất anh ngưỡng mộ ở cô sẽ trở thành gai nhọn đâm nát da thịt anh, tất cả mềm mại nhẫn nhịn của anh sẽ trở thành dây thừng siết quanh cổ cô. Anh trở thành nạn nhân, cô trông như kẻ ác. 

Anh đáng thương, và cô không đáng được yêu.

Nhưng hai kẻ lạc đường đã gặp nhau vào mùa hạ. Trời đất đã tạo ra mùa hạ để lứa đôi yêu nhau. Điều đó được quyết định trên những vì tinh tú nổi bật trên nền trời đen kịt trong vắt. Dòng nắng vàng ươm ấm áp đổ tràn lên thảm cỏ xanh ngắt đã buộc anh và cô phải ở gần nhau, nằm lên cỏ dưới tán cây nhắm mắt nghe tiếng chim hót và làn gió rì rào thổi từ con kênh nhỏ.

Mùa hè ở Cambridge

Mùa hạ nghĩa là cô phải mặc áo hồng bước chân sáo bên cạnh anh, được anh đưa đi xem thế giới rộng lớn, gò má căng mọng hồng hào tỏa ra hào quang của hạnh phúc, nghiêng đầu tinh nghịch bỉ bôi cách anh ngượng ngùng lạc lối trong sự đáng yêu của cô. Ai mà tin được một cô gái trông ngọt ngào nhất trần đời lại chỉ chờ nắng tắt trời trở lạnh đã kịp làm tổn thương anh bằng tất cả sắc sảo cay độc tích luỹ suốt đời mình.

Chừng ấy đã sang thu, bây giờ cái cây này đã trụi lá

Nắng mùa hạ làm loá mắt người, những vết xước bị làm ngơ. Nhưng nắng mùa thu yếu ớt chẳng đủ để rù quến lứa đôi nữa. Lá đỏ xào xạc trên thân cây xám ngoắt đã bảo cô phải thấy có lỗi với sự tồn tại của mình, hàng cây vàng ươm đổ lá xuống nền đường buộc anh phải đòi hỏi nhiều hơn những thứ tình cảm ít ỏi cô cho đi. Có gì đó trong màu trời xám bạc thôi thúc cô phải kết thúc cuộc tình để còn sửa soạn cho nỗi buồn mùa đông.

Những ai chưa một lần cuộn mình lại trong cái giá rét cắt da cắt thịt của mùa không-còn-tình-yêu nghĩa là chưa biết trân quý tất cả các mùa yêu còn lại. Nỗi buồn mùa đông càng đậm đặc, nỗi hân hoan cho mùa mới càng phơi phới. Cô phải dệt nên cái kén dày dặn, chui vào đấy mà nằm chiêm nghiệm lại bằng hết những chất liệu mà mối tình đã để lại trong cô. Ở trong cái kén ấy, không còn anh, không còn cô, không còn chúng ta, không còn thứ gì cá nhân. Chỉ còn nỗi buồn nguyên thuỷ của tình yêu loài người. Buồn nhưng không đau khổ. Đau khổ làm gì với thứ chắc chắn sẽ qua đi, hãy buồn vì nó sẽ luôn lặp lại. 

Sống và yêu theo mùa, níu giữ làm gì chiếc áo hồng mùa hạ khi mùa đông muốn ta mặc áo lông trắng.


Mình đã gửi bài cho ChatGPT nhận xét, và đây là cuộc hội thoại giữa mình vào AI:

Vậy đấy, chừng nào con người còn sống, còn tiếp tục trải nghiệm và đón nhận cảm xúc, chừng đó con người vẫn còn tạo ra những thứ AI không thay thế được.

Leave a Reply

About me

Hi Dear,

I’m Linh, a writer who draws. I dedicate this site to things building up my inner world. I’m stirred by depressing stories, books, visual art, and letters. Hope they might stir you up too.